Student Gap-year Experience – Kỳ nghỉ khó quên

01/12/2022

“7 tháng đã trôi qua và mình vẫn có thể nhớ chính xác ngày quyết định gap year” – Bài viết đầy cảm hứng của Trần Đình Lê Hoàng (Harry Hoàng Trần), sinh viên Viện Kinh doanh và Quản trị, VinUni

Đó là một chiều bình thường vào tháng 3/2022 như bao buổi chiều khác. Nhưng ngồi đó trong một khu biệt lập của thư viện, mình vừa kết thúc cuộc họp trực tuyến cho bài thuyết trình của nhóm với sự chán nản. Một tuần cách ly, sau đó là 2 tuần học trực tuyến khiến mình không ngừng suy ngẫm và không có một chút niềm vui, năng lượng vào đầu học kỳ. Vì vậy, mình ra khỏi phòng, tiếp tục nhìn xa xăm vào cơn mưa lạnh lẽo đập vào cửa sổ trong 30 phút liên tục, sau đó quay lại với nhận ra rằng thế là đủ. Mình cần nghỉ ngơi. Một kỳ nghỉ dài sau những ngày mệt mỏi của cuộc sống đại học.

Vào thời điểm đó, nếu ai đó hỏi mình rằng bảo lưu để đi khám phá thế giới có phải là quyết định đúng đắn hay không, mình sẽ miễn cưỡng nói Có và cố gắng giải thích một vài lý do. Nhưng khi nhìn lại, mình cảm thấy ổn khi ở trong vùng hư không, vùng xám của cuộc sống miễn là tiến lên từng bước. Chúng ta đôi khi không thể đưa ra quyết định đúng đắn tức thời. Chúng ta đưa ra quyết định, rồi sau đó mới biến chúng thành đúng với sự tận tâm và tận hưởng.

Nếu có thể tóm tắt những gì mình đã làm trong 6 tháng bảo lưu trong một câu, nó sẽ được đặt tên là “tự giáo dục khai phóng”. Giải thích một cách đơn giản, phong cách học tập này yêu cầu cá nhân tích cực tìm kiếm kinh nghiệm thực tế và tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình học tập của chính họ, đồng thời tư duy thoát khỏi mọi định kiến phiến diện về thế giới. Nó được thực hiện bằng cách khám phá những quan điểm đa chiều, đồng cảm với mọi tầng lớp xã hội, cách con người trở thành những bản thể khác nhau, và tại sao chúng ta khác nhau trong khi có nhiều điểm chung. Dù chúng ta tiến hóa như một loài vốn có tính chiêm nghiệm và đồng cảm, nhưng cuộc sống hiện đại khiến chúng ta luôn bận rộn hoặc bị ràng buộc với bên ngoài mà dường như đa số đã quên hướng nội. Đây là câu chuyện về quá trình phát triển cá nhân tự nhiên và rất con người.

————Chương một: Tự nhiên————

Tháng 4 năm 2022. Mình chụp bức ảnh này ở Đắk Nông khi đi tham quan cùng một nhóm bạn mới quen.

————Chương hai: Tư duy toàn cầu————

Khi chúng ta vượt ra khỏi bản thân và quê hương, một tư duy toàn cầu bắt đầu hình thành. Theo mình, một trong những cách tốt nhất để nuôi dưỡng tư duy toàn cầu là chọn một vấn đề toàn cầu cụ thể chúng ta quan tâm sâu sắc và muốn đóng góp để tạo ra giải pháp. Biến đổi khí hậu là điều mình rất quan tâm. Vì vậy, các hội thảo, hội nghị chuyên đề và hội nghị trong nước, quốc tế về hành động vì khí hậu đã trở thành điểm nhấn của toàn bộ hành trình bảo lưu. Đáng chú ý là hội nghị “Đối thoại Sinh thái Thanh niên” được tài trợ toàn bộ kéo dài 5 ngày tại Singapore và chương trình trực tiếp 2 ngày “Phòng thí nghiệm Thanh niên Xanh” sau 2 tháng đào tạo trực tuyến. Vấn đề không chỉ là khí hậu đang thay đổi. Nhưng nó đang thay đổi, đã và sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của chúng ta, và chúng ta chưa làm đủ để giảm thiểu hoặc chuẩn bị đối mặt với biến đổi khí hậu. Khoảng thời gian gap year đã cho mình cơ hội một lần nữa ưu tiên vấn đề này với tâm trí tập trung hơn, đồng thời thấm nhuần ý thức làm thế nào để trở thành một công dân toàn cầu có trách nhiệm.

Tạo dáng với chú khủng long nổi tiếng từ video YouTube của Liên Hợp Quốc. “Hội thảo tham vấn quốc gia về chiến lược quốc gia về biến đổi khí hậu đến năm 2050” tại Hà Nội.

————Chương ba: Bạn bè————

Nếu có điều gì bất ngờ nhưng đặc biệt tự hào, thì đó là việc kết giao được rất nhiều bạn tốt trong các chuyến đi. Mình có xu hướng hướng nội thay vì bộc lộ bản thân ra ngoài, nhưng mình đã học cách kết bạn theo những cách không giống ai, nhưng điều đó giúp cuộc sống của mình giờ đây có ý nghĩa hơn. Có những người bạn mình gặp từ một số chương trình đào tạo trực tuyến. Những người khác mình gặp trong các sự kiện kết nối với những chủ đề chung thú vị. Một vài người là bạn của bạn và chúng mình cùng nhau đi dã ngoại hoặc đi cà phê. Nhưng tựu chung lại, mình muốn nói rằng bạn bè là kết quả bất ngờ lớn nhất trong năm nay khi rời trường học mà bước sang “trường đời”.

Ba trong số những tình bạn không tưởng. An Giang, đồng bằng sông Cửu Long.

————Chương bốn: Đồng cảm————

Càng đến nhiều nơi, gặp nhiều người và nói nhiều chuyện, mình càng nhận ra tầm quan trọng của kiến thức lý thuyết từ sách, bài báo và phim tài liệu đối với tư duy toàn diện, nhưng đôi khi chúng cũng không bị ràng buộc với thực tế. Có lẽ chỉ thông qua trải nghiệm thực tế với các vấn đề trong sách giáo khoa, chúng ta mới có thể đồng cảm tốt nhất và giúp giải quyết tình huống hiệu quả hơn. Hầu như khi di chuyển, cách tôi học là nói chuyện với người lạ để lắng nghe thế giới quan của họ, khám phá những địa điểm thực tế từ những câu chuyện báo chí và thực sự hòa nhập vào lối sống của những người bình thường. Đầu tiên, mình tạo thói quen bắt đầu trò chuyện lâu và chi tiết với những người ngồi cạnh trên những chuyến bay dài và lái xe trong những chuyến taxi. Thứ hai, mình đi xem và hỏi người dân ở đồng bằng sông Cửu Long nơi nào chịu ảnh hưởng khí hậu lớn nhất ở Việt Nam. Và thứ ba, mình đã thử sống trong nhà một gia đình nông dân ở Đắk Nông trong 3 ngày giữa những cánh rừng bạt ngàn và những trạm điện gió quay gần đó. Đối với mình, tất cả những điều này đã nảy sinh ý tưởng về sự đồng cảm vô điều kiện: lắng nghe và chấp nhận con người thật của mọi người mà không phán xét. Đây là cách chúng ta có thể tìm ra những hiểu biết chính để giải quyết các vấn đề quan trọng.

Địa danh một thời nổi tiếng ở Ninh Thuận với đàn bò lai từ thí nghiệm khoa học.

Đó là tất cả những điều tuyệt vời nhất mình muốn chia sẻ mà không cần viết thành sách, được cô đọng chỉ trong bốn chương! 6 tháng gap year đã kết thúc, nhưng hành trình tự giáo dục tự do vẫn tiếp tục cùng với câu chuyện về sự đồng cảm, khám phá và giải quyết vấn đề vì một thế giới tốt đẹp hơn. Đúng. Mình có thể nói rằng gap year của tôi là một quyết định đúng đắn.